Lúc này tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi và không thể tin vào những gì đang diễn ra trước mắt mình. Trong đầu tôi lúc này hiện ra những ý nghĩ phủ nhận những gì đang diễn ra trước mắt.
[Đây chỉ là những giấc mơ đúng không? Tôi nhớ mình đã chết, nếu được cứu, tôi phải ở trong bệnh viện chứ không phải ở đây]
Nghĩ đến đó, tôi véo má mình, và cảm thấy nó rất đau đớn, chỉ khi nhìn thấy điều đó tôi mới nhận ra mình vẫn còn sống.
[ Nhưng tại sao tôi lại ở trong cái nôi này? Đây là đâu? Và tại sao các bộ phận cơ thể của tôi lại nhìn giống như một đứa trẻ sơ sinh?]
Những câu hỏi đó cứ hiện lên trong đầu tôi mà hầu như không có câu trả lời, rồi khả năng cánh cửa phòng trước tôi đương nhiên mở ra, khiến tôi phải chú ý và nhìn, rồi tôi tìm thấy một người đàn ông ở độ tuổi trung, có bộ dài, Cùng với đó là đôi mắt đỏ như vậy cùng với thoải mái màu bạch kim như lưu, trên mặt của người đàn ông ông ấy có nhiều vết thương trên thiết bị tạo nên một cảm giác đáng sợ,khi lần đầu gặp mặt người đàn ông đó, anh ta có một thân hình Rất cứng cáp, ông ấy còn mặc Một chiếc áo sơ mi mi trắng với quần dài màu đen, Rồi người đàn ông đó tiến dần về phía tôi với vẻ ngoài giết người như thể muốn xé tôi thành từng mảnh, Khi tôi nhìn thấy điều đó, tôi cảm thấy sợ hãi và lùi lại về phía sau và cố gắng lên:
"Aba"
Nhưng khi tôi hét lên, tôi nghe thấy giọng nói của mình không giống bình thường mà có thể như giọng nói của một đứa trẻ, Sau đó, người đàn ông đó cũng bước đến trước mặt tôi, nhìn tôi với ánh mắt như muốn giết tôi vậy, sau đó người đàn ông đó nói với tôi bằng ngôn ngữ thứ mà tôi không hiểu, Sau một lúc lâu người đàn ông đó cũng ngừng nói, và sau đó người đàn ông đi ra khỏi căn phòng mà tôi đang nằm, Khi tôi thấy ông ta đi, rồi giờ trong lòng tôi lại hiện những suy nghĩ đó tôi đã cất giữ trong lòng từ lúc đó đến giờ.
[ Giờ thì tôi chắc chắn rằng tôi cơ thể tôi đã trở nên nhỏ bé như một đứa trẻ, và giọng nói của tôi cũng vậy, hoặc có thể tôi đã bị bắt đến đây bởi một tổ chức nào đó đưa tôi đến đây để thử nghiệm? Bởi vì nếu anh ta muốn cứu tôi, thì bây giờ tôi phải ở trong bệnh viện chứ không phải nơi này, nếu suy nghĩ của tôi là đúng thì tôi phải nhanh chóng rời khỏi nơi này và tìm sự trợ giúp ở bên ngoài, Nếu không thì tôi không chắc họ sẽ làm gì với cơ thể của tôi]
Nghĩ về điều đó khiến tôi cố gắng bò ra khỏi cái nôi đang giam cầm mình, Nhưng khi tôi cố gắng đi bò ra khỏi cái nôi, tôi không chú ý và ngã mạnh xuống đất, tuy đầu tôi rất đau, tôi nhưng cố khó chịu đựng rồi cố gắng bỏ về phía cửa, nhưng khi tôi bò đến phía cửa, thì tôi thấy một hành lang dài vô tận đang chờ đợi tôi, nhưng nghĩ rằng nếu tôi ở đây, tôi sẽ trở thành đối tượng thí nghiệm của họ, tôi quyết tâm thoát khỏi đây dù có khó khăn đến cỡ nào ,Sau Đó tôi nhìn xung quanh và không không thấy người đàn ông đó nữa, Thấy vậy, tôi liền bò theo hành lang trước, Tôi không biết đã trôi qua bao, cho đến khi tôi nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đang đi đến, khi nghe thấy thế tôi liền đảo mắt xung quanh để tìm chỗ núp thì thấy một căn phòng bên cạnh mình, tôi không nghĩ nhiều và bò vào căn phòng đó, Khi tôi bò vào bên trong, sẽ thấy bên trong có rất nhiều kệ sách và những cuốn sách được sắp xếp ngay ngắn và thẳng hàng, khi thấy những gì đang hiện ra trước mặt tôi thì tôi gần như không tin vào mắt mình
[Đây là thư viện nhỉ, không ngờ ở chỗ này cũng có cái thư viện cỡ này, bây giờ thì mình cố gắng trốn vào nơi này mới được]
Nghĩ đến thế tôi cũng tìm kiếm cho mình một chỗ để trốn,sau một lúc suy nghĩ tôi liền trốn sau những kệ sách, và cố gắng không tạo ra tiếng động, rồi không biết vì sao ông ta đột nhiên lại đi vào thư viện, khi tôi đưa mắt ra nhìn thì thấy ông ấy đang nhìn xung quanh như đang tìm kiếm cái đó, của ông ta cứ lẩm những câu nói tôi không hiểu được, rồi tự nhiên ông ta nhìn thẳng về tôi cho tôi làm cho tôi giật mình, biết mình đã bị phát hiện ra, tôi cố gắng bò một cách nhanh chóng ra chỗ khác, mà tự động viên mình.
[Này mày không thể bỏ cuộc nếu mày mà bị bắt thì không biết điều gì sẽ xảy ra với mạng sống của bạn ở đâu, nên bò một cách thật nhanh đi nào nếu không bị bắt mất]
Sau đó tôi đã cố gắng đi bò một cách thật nhanh nhất mà tôi có thể làm, khi tôi quay đầu và nhìn xung quanh thì không thấy ông ta đuổi theo mình nữa, khiến cho tôi nghĩ ông ta đã đi rồi, nhưng tự nhiên cơ thể đột nhiên bị bay lên một cách thần kỳ, làm cho tôi không tin vào những gì đang xảy ra trước mắt mình và tôi thầm nghĩ.
[Lại chuyện gì xảy ra nữa đây vậy trời? Sao cơ thể của mình có thể tự động bay lên như thế này?]
Sau đó tôi đã bị đưa trước mặt của người đàn ông đó ,ông ta nhìn tôi một ánh mắt như muốn giết người, làm cho tôi sợ hãi mà không dám nhìn vào mặt ông ấy, sau đó người đàn ông đó cũng đưa tôi về chiếc nôi trong căn phòng lúc nãy, người đàn ông ấy lườm tôi một cái rất đáng sợ, rồi ông ta đã đi ra ngoài, ông ta cũng đã trở nên cận trọng hơn khi đóng cửa lại không cho tôi thoát ra ngoài, giờ đây trong đầu tôi có thể xuất hiện những hình ảnh bị bay lên mà tự suy nghĩ trong lòng.
[Lúc đó tại sao mình lại bị bay lên một cách kỳ lạ như vậy?, thật là không thể tin vào những gì vừa diễn ra trước mắt, mà không biết làm sao ông ta có thể làm cơ thể mình bay lên như thế thật là kỳ lạ cơ mà]
Khi tôi vẫn chìm vào dòng suy nghỉ miên man, thì một cơn buồn ngủ đến tạo cho hai mắt tôi cảm thấy mệt mỏi mà dần nhắm lại, điều đó khiến cho tôi khó chịu mà nghĩ
[Chết tiệt sao lại cảm thấy buồn ngủ vào lúc này, không chỉ cơ thể, giọng nói mà còn cảm giác buồn ngủ này à, khó chịu thật đấy]
Nghĩ thế rồi tôi cũng chìm vào giấc ngủ với nhiều câu hỏi vẫn chưa được giải thích ở trong lòng.